|
Tin tài trợ



|



|
| Ảnh minh họa. |



|
| Ảnh minh họa. |



|
| Ảnh minh họa. |



Đây là lần đầu tiên một bác sĩ phải ra tòa liên quan đến vấn đề trợ tử kể từ khi Hà Lan hợp pháp hóa việc này năm 2002.
Bác sĩ về hưu 68 tuổi Christian A., tiêm thuốc an thần và trợ tử cho bệnh nhân mất trí nhớ, nhưng trong quá trình tiêm bệnh nhân tỉnh dậy. Các công tố viên cho rằng bác sĩ đã không thực hiện đủ quy trình chuẩn bị. Họ không đề nghị án phạt gì, nhưng muốn đưa sự việc ra xét xử để làm rõ các khía cạnh pháp lý liên quan.
|
|
Hà Lan là một trong số ít quốc gia hợp pháp hóa an tử nên nhiều người đến đây để được chết theo ước nguyện. Ảnh: Ethics . |
Bệnh nhân bị Alzheimer từ năm 2012, từng viết văn bản bày tỏ mong muốn được trợ tử và quyền quyết định thời điểm qua đời khi vẫn còn có khả năng. Khi bà cụ được đưa vào nhà dưỡng lão, bác sĩ quyết định trợ tử cho bà theo ý nguyện này. Alzheimer là bệnh sa sút trí tuệ, người bệnh dần lâm tình trạng mất trí nhớ.
Kể từ khi vào nhà dưỡng lão, bệnh nhân không còn khả năng biểu đạt rõ ràng. Có ngày bà nói đến việc muốn an tử đến 20 lần, nhưng cũng có lúc nói về mong muốn sống.
Vào ngày đã định, bệnh nhân được uống cà phê pha thuốc an thần và mất dần ý thức. Tuy nhiên, trong khi bác sĩ đang tiêm thuốc trợ tử thì bà tỉnh thức, được vợ chồng cô con gái giữ yên trong lúc quá trình tiêm thuốc trợ tử diễn ra. Công tố viên xác định "bệnh nhân đã có dấu hiệu kháng cự trong suốt quá trình trợ tử", và lẽ ra bác sĩ nên thảo luận rõ ràng hơn với bệnh nhân trước khi thực hiện quá trình tiêm thuốc trợ tử.
"Câu hỏi quan trọng trong trường hợp này là bác sĩ nên tiếp tục điều trị cho bệnh nhân bị sa sút trí tuệ trong bao lâu nếu người này trước đó đã yêu cầu được an tử khi còn sáng suốt", công tố viên Sanna van der Harg cho hay.
Bác sĩ phản biện sự tỉnh dậy chỉ là phản xạ tự nhiên của con người. Gia đình bệnh nhân ủng hộ ý kiến của bác sĩ. Con gái bệnh nhân nói bác sĩ đã giải thoát linh hồn của mẹ mình khỏi "nhà tù của bệnh tâm thần".
Hà Lan là một trong số ít quốc gia hiện nay cho phép trợ tử - công nhận quyền được chết của một người. Nhiều người ở các nước không cho phép trợ tử đã đến Hà Lan để được chết êm ái.
Thu Hương (Theo BBC )



Thiết bị được một công ty điện tử Hà Lan sản xuất, thiết kế giống như một dải buộc đầu với một số cảm biến ở phía trán để đo hoạt động của não bộ và xác định các giai đoạn ngủ của người sử dụng.
Khi phát hiện những dấu hiệu trong cơ thể bao gồm giảm nhịp tim, thở chậm hơn và căng cơ, thiết bị sử dụng thuật toán kích hoạt âm thanh white noise (tiếng ồn trắng giúp ngủ ngon) thông qua tai nghe tích hợp. Âm thanh này sẽ làm tăng biên độ của các sóng não, giúp bạn vào giấc nhanh chóng và ngủ sâu hơn.
Bên cạnh đó, thiết bị được kết nối với một ứng dụng trên điện thoại thông minh giúp theo dõi chất lượng giấc ngủ mỗi đêm của người dùng. Từ những dữ liệu đó, chúng sẽ phân tích và đưa ra lời khuyên để cải thiện chu kỳ ngủ.
|
|
Pin của sản phẩm nằm ở phía trước nên sẽ gây chút khó khăn cho những người có thói quen nằm sấp khi ngủ. Ảnh: New Atlats |
Theo nhà sản xuất, những âm thanh nhịp nhàng phát ra ở nhiều tần số khác nhau được chứng minh là đủ yên tĩnh khiến thời gian ngủ sâu kéo dài hơn, bạn sẽ không cảm thấy mệt mỏi khi thức dậy vào sáng hôm sau. Khoảng 70% người dùng tham gia nghiên cứu lâm sàng trong hai tuần cho thấy có nhiều tác động tích cực về giấc ngủ sau khi sử dụng thường xuyên.
Giá thiết bị 399 USD (khoảng 9,4 triệu đồng).
Cẩm Anh (Theo New Atlas )



Khoảng 3h sáng, tại khu phòng bệnh của Bệnh viện Tâm thần An Định, Bắc Kinh, bệnh nhân Lý Phụng Anh 86 tuổi trút hơi thở cuối cùng. Nhân viên cửa hàng tang lễ mang đến một tấm khăn liệm. Ngay sau đó, thi thể của bà quấn trong tấm khăn này được chuyển tới nhà xác của Bệnh viện Jishuitan (Tích Thủy Đàm).
Năm 2005, bà Lý Phụng Anh nhập viện với chứng bệnh tâm thần phân liệt. Lần nhập viện này kéo dài tới 14 năm. Bà không có cơ hội "về thăm nhà". Cho đến khi qua đời, bà vẫn chưa có cơ hội nói lời từ biệt cuối cùng với con gái và chồng mình. Bà không biết cuộc sống, sinh mệnh của mình từ lâu đã bị gia đình từ bỏ.
Tại bệnh viện An Định, mỗi khi bệnh nhân rơi vào tình trạng nguy hiểm, cửa hàng tang lễ sẽ được liên hệ ngay lập tức. Bệnh nhân cũng phải ký vào giấy cam kết "từ chối chuyển viện, chấp nhận mọi kết quả có thể xảy ra".
Sự ra đi trong cô quạnh của bà Lý Phụng Anh không phải là trường hợp cá biệt. Tại khu phòng bệnh của bệnh viện có khoảng gần 800 bệnh nhân nội trú, 20% trong số này tuổi đã cao, nằm viện lâu dài. Thời gian của một bệnh nhân ở lâu nhất là hơn 20 năm. Phần lớn bệnh nhân nằm viện lâu dài ở đây đã không có cơ hội về nhà, qua đời là cách thức duy nhất để họ có thể bước chân ra khỏi bệnh viện.
Đối với gia đình của các bệnh nhân này, sự ra đi của họ có lẽ chính là một sự giải thoát.
|
|
Y tá đang hỏi thăm bệnh nhân tâm thần. Ảnh: Xinhua |
Không giống như các bệnh thông thường khác, bệnh nhân tâm thần thường khiến cho người ta muốn xa lánh. Theo dữ liệu từ trung tâm Kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Trung Quốc, số bệnh nhân tâm thần nước này đã vượt quá 100 triệu, trong đó người bị tâm thần phân liệt hơn 6,4 triệu.
Bệnh viện An Định là một trong những bệnh viện chuyên khoa điều trị bệnh tâm thần ở thủ đô, hàng ngày khám chữa cho khoảng 1.500 bệnh nhân ngoại trú. Nhiều bệnh nhân đến đây mang tâm thế không dễ dàng chấp nhận bản thân có vấn đề về thần kinh.
Ngày 14/7, một người chồng đang giữ chặt vợ mình, kéo cô vào khu phòng điều trị ngoại trú của bệnh viện. Trong lúc anh đăng ký lấy số khám bệnh, cô vợ đã nhanh chóng chạy ra khỏi phòng. Anh chỉ có thể quay người đuổi theo, dùng hết sức lực bảo vệ để vợ đừng làm chuyện dại dột. Người vợ không hiểu nổi hành động của anh, cô ngồi bệt xuống đất, la hét, gào khóc...
"Những cảnh tượng như vậy diễn ra hàng ngày tại đây", bác sĩ Khương Đào - Trưởng khoa của bệnh viện An Định cho biết. Anh đã quen với điều này từ rất lâu rồi. Một tuần ba ngày tại phòng khám, ngồi đối diện anh là các bệnh nhân với đủ thứ bệnh về tinh thần khác nhau. Sau khi chẩn đoán, bệnh nhân đủ điều kiện sẽ được sắp xếp nhập viện điều trị.
Khu phòng bệnh của bệnh viện tâm thần là một khu vực tương đối khép kín. Vì lý do an toàn, các cửa sổ bên ngoài chỉ có thể mở một vài cm. Từ phòng bệnh nhìn ra thế giới bên ngoài, khoảng cách chưa đến 50 mét nhưng phải qua hai lớp cửa. Các nhân viên y tế cẩn thận giữ chìa khóa, bất cứ ai ra vào cũng phải khóa cửa.
Trong thế giới đó, một ngày bắt đầu và kết thúc đều bằng việc uống thuốc. Có những bệnh nhân một ngày phải uống 6 viên thuốc.
Các bác sĩ cho biết những bệnh nhân rối loạn tâm thần sau khi được chữa trị khỏi, tâm tính sẽ ổn định, không gây hại cho xã hội. Không phải tất cả bệnh nhân rối loạn tâm thần đều có khuynh hướng bạo lực, ước tính chỉ khoảng 10 đến 20%.
Theo bác sĩ Khương Đào, vấn đề phục hồi chức năng cho các bệnh nhân tâm thần không được ủng hộ từ mọi người. Các yếu tố như gia đình vứt bỏ, xã hội kỳ thị... khiến một số bệnh nhân phải ở lại bệnh viện đến hết cuộc đời. Cái chết, với họ thật ra là sự giải thoát.
Hồng Tuyết (Theo X inhua )





